.: Niềm Vui Chụp Ảnh :.
Anh Đặng Hào hỏi câu rất hay: có
bao giờ bạn tự hỏi tại sao mình lại say mê những hình ảnh này ko?
Mấy hôm, ngẫm nghĩ về câu hỏi
này và phát hiện nhiều điều thú vị. Quan sát hành động chính mình sẽ khám phá
ra rất nhiều điều bên trong bản thân. Người ta làm vì 2 lý do:THÍCH,
vui, .v.v và SỢ.
Tôi chụp ảnh vì thích – chẳng bị
rằng buộc trách nhiệm hay tiền bạc – đơn giản vì thích. Sau đây tôi
xin chia sẻ một số niềm vui cá nhân do nhiếp ảnh mang
lại.
Niềm vui Quan sát
Khi chụp ảnh, tôi thường cầm
máy, yên lặng, giữ hơi thở thật sâu và từ từ, đi chậm rãi tập trung vào quan
sát mọi thứ xung quanh. Xung quanh ta mọi thứ đều chuyển động: người này đang
cười, người kia đang trầm tư, người kia đang lo lắng, .v.v chim đang hót, mưa
đang rơi, nước đọng trên lá, .v.v.
Khi bạn không suy nghĩ chỉ lắng
nghe và quan sát thì cuộc sống như là bộ phim ở
ngay trước mắt. Mọi thứ đang diễn ra, bạn chỉ thụ động quan sát một cách tĩnh
lặng. Khi đó bạn thấy mình đang lơ lửng, như chỉ có linh hồn là không có thân
thể, chỉ có sự cảm nhận, đón nhận vẻ đẹp đang diễn ra; không can thiệp, không
can dự vào thực tại, không cần gì phải cố gắng, không cần săn tìm hay nặn ra vẻ
đẹp .v.v. Cảm giác này thú vị vô cùng.
Và bỗng nhiên, bạn nhìn vào ống
kính, bạn như phát hiện ra thế giới mới, một thế giới mới sống động trong
khuôn ngắm máy ảnh; tâm của bạn rung động và bạn bấm máy.
Theo tôi trong chụp ảnh kỹ thuật, suy nghĩ chiếm không tới 20%. Khi chụp không
biết trước ảnh có đẹp không, và đẹp đến bức nào. Vẻ đẹp không được biết trước. Cái
đẹp không đến từ Bạn, nó đến từ Cuộc sống!
Tôi thích câu của bạn Thach
Sinh: Quan sát CHẬM và hành động NHANH!
Đây là Niềm vui của chụp ảnh.
Quan sát chậm rãi nhưng chú tâm, quan sát đầy đủ, tỉnh thức, không bỏ sót sự
kiện xung quanh. Nhưng khi chụp phải nhanh, dứt khoát. Nụ cười, nét mặt, hành
động, vẻ đẹp rất nhiều nhưng trôi qua cũng rất nhanh.
Nói theo ngôn ngữ Đạo Phật: vẻ
đẹp sinh diệt rất nhanh. Chụp ảnh là quá trình quán chiếu để nhận ra sự sanh
diệt đó :-)
Niềm vui Khám phá Chính mình
Theo kinh nghiệm bản thân, trong
nhiếp ảnh Tâm chụp chứ không phải Tâm trí chụp. Những bức ảnh khi
chụp phải suy nghĩ quá nhiều (>10s) thường không đẹp. Tâm của chúng ta rất
linh động, nó có khả năng cảm nhận tốt hơn Tâm trí. Tâm trí có thể giải thích,
lý giải, .v.v nhưng nó chính Tâm mới cảm nhận vẻ đẹp. Suy nghĩ nhiều
cản trở việc cảm nhận của Tâm!
Qua chụp ảnh, qua việc quan sát
những bức ảnh, chúng ta có thể nhận ra mình quan tâm tới gì, mình thích cái gì,
.v.v. Qua chụp ảnh, tôi nhận ra Tâm của mình, tôi nhận ra vẻ đẹp trong
chính mình. Tôi thích nụ cười, tôi thích ánh mắt vui vẻ, tôi thích hoa, tôi
thích sự tự do, tôi thích thiên nhiên, .v.v. Qua chụp ảnh tôi yêu quý và trân
trọng bản thân hơn.
Niềm vui Trải nghiệm lại Khoảnh
khắc
Có nhiều điều thú vị nhưng nó
diễn ra quá nhanh như buổi họp lớp sau hơn 30 năm, khoảnh khắc thắp nến trong
khoá thầy Menis, bình minh trên biển, .v.v.
Những bức ảnh lưu lại vẻ
đẹp của khoảnh khắc đó. Nhiều bức - như mọi người nhận xét – còn đẹp hơn
thật, lung linh hơn thật J. Lúc đó, chúng ta còn bận suy nghĩ nhiều thứ, khi
xem lại ảnh chúng ta bình tĩnh cảm nhận nhiều hơn.
Như phần trên tôi chia sẻ, lúc
chụp bản thân cũng không biết ảnh đó có đẹp hay không. Khi duyệt lại, là quá
trình thưởng thức, sống lại với trải nghiệm. Có sự kiện, phải một tuần sau mới
duyệt và chỉnh sửa xong ảnh. Có bức ảnh ngắm mãi không chán. Mỗi lần lại phát
hiện thêm điều gì đó. Chụp ảnh làm cuộc sống phong phú hơn.
Trên đây là một số Niềm vui mà
Chụp ảnh mang lại cho tôi. Bạn thử xem và chắc chắn bạn cũng có trải nghiệm
tương tự! Bạn sẽ nhận ra Quan sát mang lại niềm vui, hiểu hơn về bản thân sẽ
làm cuộc sống Bình an và Phong phú.
Cám ơn anh Hào đã đặt câu hỏi
rất hay. Anh là dân ảnh chuyên nghiệp – chắc cũng suy tư về vấn đề này. Không
thấy vui, thì không thể chụp ảnh lâu được.
Cám ơn các bạn cho tôi được quan
sát và chia sẻ niềm vui với tôi qua các bức ảnh!
Tác giả: Phạm Ngọc Quang


0 nhận xét:
Post a Comment